Hương Trầm Thơm Đất Cũ
nhạc Nguyễn Đăng Tuấn
thơ Vương Ngọc Long
ca sĩ Bich Hà
Sao trời không chút nắng
Sao mây chẳng buồn trôi
Hoang mang hồn đá cuội
Nghe sầu vọng xa xôi
Lay chiều nghiêng bóng đổ
Sương thấm lạnh hoàng hôn
Cơn sốt buồn thân phận
Còn nghe sướt mướt trong hồn
Lời ru buồn lưu lạc
Loang lỗ vết chiều hoang
Bên giòng sông lang bạt
Bên giòng sông lang bạt
Vầng trăng sầu mênh mang
Vầng trăng sầu mênh mang
Hương trầm thơm đất cũ
Phiêu lãng trời quạnh hiu
Phím đàn tơ ngái ngủ
Tình khúc đời hư không
Nụ cười soi tượng đá
Tiếng sáo diều vọng xa
Trơ vơ đời độc thoại
Chim buồn bật tiếng ca