Mỗi Ngày Là Em Đó
Khi trời vừa ưng ửng
Sương trắng phủ rơi đầy
Lay mình ai trở giấc
Lúc nào tôi chả hay
Chiếc mền còn hơi ấm
Ôm tôi giấc ngủ vùi
Nhẹ nhàng nàng rón rén
Sợ động giấc mơ tôi
Dịu dàng sau cửa bếp
Leo lắt ngọn đèn vàng
Nồi soong khua khe khẽ
Bóng đen với bóng nàng
Khi con vừa thức giấc
Quần áo sẵn trên tay
Thức ăn còn nóng sốt
Khói thơm nghi ngút đầy
Mẹ con cười khúc khích
Rạng rỡ tình yêu thương
Tung tăng chân sáo nhỏ
Mẹ dẫn con đến trường ...
Lúc mặt trời tỉnh dậy
Chim hót vọng trời xanh
Reo vui cùng ấm nước
Hoa nắng nở đầy cành
Ly cà phê pha sẵn
Nụ cười nở đôi môi
Mỗi ngày là em đó !
Gom lại .. đủ đời tôi !
Một đời hoa thắm nở
Ngan ngát hồn thanh xuân
Mỗi ngày thêm lộc mới
Hạnh phúc tràn trong tâm….
Vương Ngọc Long
(tặng Thùy Trâm)