Ngôn Ngữ Xuân
Khi cỏ mật lưng đồi vừa nhu nhú
Nắng trên cành óng ánh giọt lung linh
Trên thế gian chắc chỉ có đôi mình
Những con đường xôn xao đầy bóng mát
Bên bờ xanh muôn ngàn hoa thơm ngát
Bước chân mềm ta dẫn dắt nhau qua
Trong bình minh hay những buổi chiều tà
Tàn mây xanh che chở tình đôi lứa
Thốt nên lời những loài hoa đã hứa
Mùa xuân là ngôn ngữ trái tim xanh
Gió thì thầm thổi nhẹ áo thiên thanh
Thời khắc ấy ta tưởng chừng vô tận
Ngôn ngữ tình có bao giờ ân hận
Chẳng cho nhau những gian dối lọc lừa
Tình nguyên trinh như những giấc mơ xưa
Mùa xuân mới muôn mầm non hé nở
Gió rung cành cho ngàn hoa bỡ ngỡ
Hỡi em yêu mở cửa đón xuân hồng
Đợi chờ nhau như hoa bướm mặn nồng
Như suối nhỏ sẽ tan vào sông rộng
Như mây bay giữa trời cao lồng lộng
Trái tim yêu vẫn mãi đập bồi hồi
Trong tình nhau lưu luyến suốt một đời
Trong đam mê với tình em ngọt dịu
Khúc ân tình rung ngân ngàn cung điệu
Giữa cỏ nhung và hoa lá mượt mà
Trên đồng thơ em trải rộng lòng hoa
Ngôn ngữ xuân trong niềm tin bất diệt
Em rực rỡ như ngàn sao mắt biếc
Tiếng chuông tình ký ức mãi vang ngân
Nắng tình xuân ấp ủ nét thanh tân
Bụi thời gian chẳng bao giờ khỏa lấp….
Vương Ngọc Long