Nhắn Hỏi Xuân Đài
XUÂN TIÊU thao thức đêm dài
Nhờ trăng nhắn hỏi XUÂN ĐÀI ra sao ?
Thềm xưa còn tắm nắng đào ?
Vườn sau còn tiếng ngọt ngào mẹ ru ?
XUÂN GIANG sóng nước sa mù
Đò xưa bến cũ tâm tư lạc loài
Ai gom nước mắt u hoài
Nghe con nước chảy thở dài tiếc thương ?
XUÂN LIÊN đối đỏ treo tường
Bờ vôi bạc thếch văn chương một thời
Xác xao nhớ thuở đổi đời
Đôi dòng cổ tự trùng khơi xóa nhòa
XUÂN QUANG còn liễu thướt tha ?
Điểm tô XUÂN SẮC lụa là áo em
Hay là rêu phủ trên thềm ?
Mắt ai đổ lệ hoen rèm bên song
XUÂN THIÊN vàng võ tiết đông
Thương ai lỡ hẹn...cho bông nhị tàn
Em quên mặc áo hoa vàng
Quên son, quên phấn, bẽ bàng tâm tư ....
XUÂN THIỀU mây trắng phù du
Bao năm phiêu bạt hoang mù lối xưa
Rưng rưng cơn gió đầu mùa
Nghe trên môi đắng hạt mưa lưu đầy
XUÂN LAN thơm ngón tay gầy
Thoáng hương trừ tịch đâu đây ngậm ngùi
Xa rồi kỷ niệm buồn vui
Con đường định mệnh chôn vùi dấu xưa...
XUÂN CANH thu hoạch mấy mùa ?
Bao năm cày cuốc được thua những gì ?
Chân mềm sỏi đá biên thùy
Áo cơm bầm dập lỡ thì xuân sang
XUÂN HUYÊN nhớ thuở đời tàn
Mẹ ta dầu dãi tảo tần nuôi con
Cha già cải tạo đầu non
Giao thừa mắt mẹ lệ mòn phương nao ?
XUÂN DUNG còn ửng má đào ?
Hay là sương muối tiêu hao tuổi gầy ?
Giọt buồn chao động tóc mây
Gió bay bay mất chuỗi ngày ấu thơ...
XUÂN SƠN còn ủ sương mơ
Nghe đêm trắng muốt trơ vơ trong hồn
Ai về thắp sáng hoàng hôn ?
Giật mình bắt gặp tuổi buồn lặng câm
XUÂN ĐÌNH còn tỏa hương trầm ?
Còn cây nguyệt quế âm thầm trổ hoa ?
Hồng chung còn vọng đêm xa ?
Mộ bia thiên cổ mù loà sắc không
XUÂN PHONG còn mát má hồng ?
Hay là cơn gió ru lòng hắt hiu
Vòng tay lạc kiếp tiêu điều
Em còn rạo rực nắng chiều xôn xao ?
XUÂN ĐƯỜNG cố lý ra sao ?
Hạc vàng còn ngắm bích đào làm duyên ?
Chim gầy vỗ giấc bình yên
TIẾT XUÂN lành lạnh...chim quên đường về
XUÂN PHƯƠNG còn đọng tóc thề
Còn trong hơi thở mù tê vô hình ?
Còn thơm một đóa phù sinh ?
Để trong vinh nhục thấy tình vị tha
XUÂN SẦU...rót lệ phong ba
XUÂN TÌNH viễn xứ...xót xa XUÂN ĐÀI
Không mai, XUÂN TẾ u hoài
XUÂN TIÊU tẻ ngắt đêm dài bơ vơ
XUÂN PHÂN biết đến bao giờ ?
XUÂN THU quê cũ...giấc mơ cội người
Nhạt nhoà hư ảnh khóc cười
Ta về u tịnh một trời hư không !
Vương Ngọc Long