Bản dịch của các thi hữu
Nhạc: Mai Ðức Vinh
Tình Ca Mai Ðức Vinh
Phổ Thơ Vương Ngọc Long
Nhạc Nguyễn Đăng Tuấn
Thơ Vương Ngọc Long
Nhạc: MaiĐứcVinh, HuỳnhCôngTrứ, LêMạnhTrùy, MinhThao, PhạmAnhDũng, NguyễnTuấn.
Hải Đà-Vương Ngọc Long
Nhạc Mai Đức Vinh
Ca sĩ Bảo Yến trình bày

 

 dauchantrencat

 


One night a man had a dream.
He dreamed he was walking along the beach with the Lord. 

Scenes from his life flashed across the sky
and he noticed two sets of footprints in the sand,
one belonging to him and the other to the Lord.


Đêm kia có kẻ nằm mơ
Dạo chơi cùng Chúa bên bờ biển xanh

Trời cao gió mát trăng thanh
Lung linh phản chiếu quẩn quanh đời chàng
Cảnh nào chàng cũng ngỡ ngàng
Đôi chân in dấu cát vàng mênh mang
Vết chân bé bỏng của chàng
Vết kia của Chúa Quyền Năng vô vàn


footstp 

 
When the last scene of his life had flashed before him,
he recalled that at the lowest and saddest times of his life
there was only one set of footprints. 

Dismayed, he asked, "Lord, you said that once I decided to follow you,
you'd walk with me all the way.
I don't understand why, when I needed you most,
you would leave me."

Khi mà cảnh cuối dứt ngang
Lúc chàng thử thách phân vân sống còn
Khi chàng khổ lụy hao mòn
Dấu chân trên cát chỉ còn một thôi ...

Chàng buồn, quì lạy Chúa ơi:
"Con theo chân Chúa suốt đời bên vai
Những khi con rất cần Ngài
Là khi Ngài chẳng đoái hoài đến con
Những khi con đợi mỏi mòn
Là khi Ngài đã bỏ con lạc loài "


footprints 3

  
The Lord replied, "My precious child.
I love you and I would never leave you. 

During your times of trial and suffering
when you saw only one set of footprints...

 That was when I carried you."


Chúa cười âu yếm trả lời:
"Chúa yêu con mãi, chẳng rời con đâu
Những khi con chịu khổ đau
Là khi con thấy nhiệm màu lòng Cha
Dấu chân còn một là Ta
Đôi tay bồng bế con qua biển sầu .."

Hải Đà phỏng dịch

DCTC1

DẤU CHÂN TRÊN CÁT

Linh Mục TRẦN QUÝ THIỆN

Với bất cứ người Việt Nam nào, ba Ngày Tết Nguyên Ðán cổ truyền luôn luôn là những ngày linh thiêng cao quý đặc biệt nhất khởi đầu cho Một Năm Mới Âm Lịch. Dù đã trưởng thành sống tại hải ngoại, ai trong chúng ta cũng mang nhiều kỷ niệm khó quên về ba Ngày Tết Nguyên Ðán trên quê hương, khi mà con cháu khắp nơi đều tụ họp đông đủ để Chúc Mừng Năm Mới ông bà cha mẹ và những người thân trong gia đình.

Cùng với đồng bào trong nước đang nô nức chuẩn bị đón chào Năm Mới Âm Lịch Kỷ Mão trong ba ngày Tết Nguyên Ðán truyền thống, trong những ngày này, nhiều gia đình Việt Nam tỵ nạn cũng như Cộng Ðồng người Việt hải ngoại đang chuẩn bị tổ chức những sinh hoạt đặc biệt để Vui Xuân, chia sẻ niềm vui với đồng bào tại quê nhà.

Nhưng nghĩ cho cùng ta thấy: trước hay sau Tết, sống vẫn là phải chiến đấu. Ðây là phương châm mà người đời thường tâm niệm để vượt qua những thương đau khổ cực trong cuộc sống. Ðã sinh ra trên cõi đời này, không người nào luôn luôn thỏa mãn với những gì đang có trong tầm tay mà không khát vọng những gì cao xa khác! Không ai là người được hoàn toàn mãn nguyện mà không gặp những bất trắc xảy đến cho mình! Những tai họa bất ngờ xảy đến có thể là: sự hiểu nhầm của người bạn, sự bất hòa với người đồng nghiệp, một cơn bệnh nguy hiểm, một tai nạn xe cộ, một cái chết của người thân...

Giữa những đau thương ấy, con người cần phải chiến đấu để vượt trên những bất trắc, những tai họa để vui sống. Và chính lúc chiến đấu để vượt thắng thương đau, con người sẽ tạo thêm nghị lực mới cho đời được thăng hoa và tìm cho đời một ý nghĩa cao quý.

Kinh nghiệm cho ta hay: Không bao giờ con người hoàn toàn thỏa mãn nếu không biết tự chế. Không bao giờ con người tìm thấy giá trị và ý nghĩa của cuộc sống nếu không chiến đấu. Từ đáy tâm hồn, con người vẫn luôn luôn bị dằn vặt, vẫn khắc khoải, vẫn thao thức muốn vươn lên để có một cuộc sống cao thượng ý nghĩa hơn. Và chỉ có thế, con người mới cảm nhận được những kỳ diệu trong cuộc sống hàng ngày.

Sự Kỳ Diệu Trong Cuộc Sống

Tuần báo Life, trong số phát hành gần đây, có đăng bài phóng sự đặc biệt "One Body Two Souls" (Hai Tâm Hồn Trong Một Thân Xác) kèm theo những hình ảnh sống động, đã làm dư luận khắp nước Mỹ đặc biệt quan tâm đến một trường hợp lạ lùng của khoa học: Hai em bé gái sinh đôi dính liền nhau. Ðó là bé gái Abigail và Britany thuộc gia đình ông bà Hensel.

Gia đình Hensel gồm 6 người. Ông bố là Mike, 40 tuổi, làm thợ mộc, vóc dáng to lớn nhưng khuôn mặt phúc hậu, cởi mở. Còn bà vợ là Patty, 37 tuổi, làm y tá phòng cấp cứu tại một bệnh viện địa phương. Họ có 4 người con: Abigail và Brittany là hai chị em song sinh rất đặc biệt ; bé trai Dakota, 3 tuổi và bé gái út, 21 tháng.

Kể từ lúc hai chị em song sinh chào đời ngày 7 tháng 3, 1990, gia đình Hensel sống rất vui vẻ hạnh phúc trong căn nhà trệt một lầu, chung quanh có sân vườn rộng, đủ cho bốn con chó và một con ngựa chạy nhảy thỏa thích. Suốt 8 năm qua, hai bé gái song sinh của gia đình Hensel vẫn sống một đời thầm lặng, tại một ngôi làng nhỏ 300 cư dân, trong một tiểu bang miền Trung Tây Hoa Kỳ. Nơi mà tất cả dân làng đều biết hai em. Chúng thường đi chợ với cha mẹ hoăĩc với các em hay mỗi khi đi học và chơi dã cầu với các bạn.

Một biến cố lớn đã thay đổi hẳn cuộc sống thầm lặng của hai em: Tháng 4 năm 1996, ông bà Mike Hensel quyết định cho phép hai ký giả Kenneth Miller và John Doman cùng với một phóng viên nhiếp ảnh chuyên nghiệp Steve Wewerka đến gia đình phỏng vấn cho Tuần báo Life. Từ đó câu chuyện về cuộc sống kỳ diệu của hai bé đã trở thành đề tài bàn ra tán vào của mọi người. Chỉ qua một bài báo trên tuần báo Life, hai bé song sinh Abigail và Brittany Hensel đã trở thành nổi tiếng khắp nước Mỹ khác nào một minh tinh điện ảnh Hollywood.

Ðiểm đặc biệt là hai em song sinh này không bị coi như một quái thai! Trái lại dân chúng Mỹ đã tỏ ra hết sức xúc động trước trường hợp lạ lùng của hai em: một phần vì những nụ cười rất ngây thơ và một phần vì lòng tự tin của cha mẹ hai em, cương quyết chống lại việc khoa học muốn tách rời bằng phương pháp giải phẫu.

Sinh đôi dính liền (Conjoined Twins) là một trường hợp hiếm thấy trong đời sống con người. Thống kê cho biết 50,000 trường hợp sinh con mới có một trường hợp sinh đôi dính liền. Ðiều kỳ diệu là 70 phần trăm trường hợp sinh đôi dính liền đều là phái nữ. Cả hai đều rất giống nhau, vì đây là kết quả của một trứng trong tử cung người mẹ đã được hai tinh trùng nhập vào. Nhưng không hiểu tại sao trái trứng này trong ba tuần lễ đầu của bào thai, đã không tách rời ra làm hai như những trường hợp sinh đôi bình thường khác!? Người ta được biết: Hiện nay trên toàn nước Mỹ hàng năm có khoảng 40 trường hợp sinh đôi dính liền như vậy.

Ðiểm khác biệt giữa những em gái nhỏ khác và hai bé Abigail và Brittany Hensel là hai em chính là một không thể tách biệt! Hai em là một trường hợp vô cùng hiếm có trong thời đại này! Một kỳ diệu của khoa học nhân loại được giấu kín từ trước, đến nay mới được đem ra ánh sáng! Danh từ khoa học gọi ca này là "Dicephalus". Trong lịch sử Y Học thế giới, cho tới nay người ta mới chỉ ghi nhận bốn ca trẻ em song sinh, dính cùng một lồng ngực và có hai chân mà vẫn sống khỏe. Nói cách khác, đây là một trường hợp song sinh rất đặc biệt: Một người có hai đầu, hai bộ óc, hai trí tuệ khác nhau nhưng chỉ là một người.

Hai bé Abigail và Brittany mỗi em có một trái tim và một dạ dày riêng. Nhưng hai em cùng chia nhau một lồng ngực với ba lá phổi. Hai em có hai cái cổ và hai cái đầu khác nhau. Hai cột xương sống và tủy sống khác nhau. Nhưng hai em có cùng một hệ thống tuần hoàn và tất cả những bộ phận từ bụng trở xuống thì hai em cùng xử dụng chung với nhau.

Abigail kiểm soát phía bên phải của cơ thể trong khi Brittany kiểm soát phía tay trái. Nhưng không ai hiểu tại sao hai em lại cử động như một người duy nhất. Rõ ràng hai em có thân xác dính liền nhau, nhưng lại có tư duy độc lập, với ý kiến khác nhau, giấc mơ khác nhau và sở thích khác nhau! Nhưng cả hai đều rất thông minh, thường hỏi cha mẹ về những đề tài tâm linh, mà những em cùng lớp tuổi không biết. Hai em song sinh này chính là một pho sách sống động về tình ruột thịt, về chia sẻ, về cảm thông, nhưng vẫn giữ cá tính riêng, nhân cách riêng, không em nào làm phiền nhau.

Ai cũng phải công nhận cha mẹ hai em là ông bà Mike và Patty Hensel là những người rất can đảm và nhân hậu. Hai ông bà đã dành nhiều thời giờ dạy hai em song sinh bơi lội, đi xe đạp, cũng như giải thích cho hai bé lý do tại sao dính liền, đồng thời khích lệ hai bé phát triển cá tính và sở thích riêng tư. Họ cũng nhận định rằng: Cách tốt nhất cứ để hai em sống cộng sinh như thế mãi mãi. Vì theo các nhà khoa học, mổ tách hai em, rất có thể sẽ dẫn đến cái chết cho một trong hai. Có lần ông bà tuyên bố: "Làm sao chúng tôi chọn cho bé nào sống được! Ðàng khác, nếu cả hai đều sống qua cuộc giải phẫu thì sau đó chúng sẽ ra sao? Khi mỗi em chỉ có một nửa thân mình!".

Ngày nay hai bé Abigail và Brittany đã đi nhà trẻ. Các em là những học sinh xuất sắc trong lớp trong trường. Ngoài ra các em còn biết khích lệ và giúp đỡ bạn học. Khi làm bài tập, có lúc hai em cùng hợp tác, nhưng thường thì việc ai người ấy lo. Không bao giờ nhìn lén hay chép bài của nhau. Nhưng buồn thay sự tự do và thoái mái riêng tư là điều hai em tự cảm thấy không bao giờ được có trong suốt cuộc đời. Khi bé Abigail nghểnh mặt lên cho nhà báo chụp hình thì Brittany đã trách: "Tôi đang nói chuyện điện thoại. Ðể cho tôi yên một chút được không?"

Khi hai em cùng ăn chung chén súp đậu, Brittany vốn rất ghét món bánh dòn đã bảo Abigail là có ăn bánh thì kheo khéo một chút, để bánh đừng rơi vào phần xúp bên này của cô.

Một điểm kỳ diệu khác trong cuộc sống là đôi lúc một em bị cảm. Nếu một em uống thuốc thì em kia cũng hết cảm luôn. Chỉ cần chích ngừa hay uống thuốc một lần cũng chữa cho cả hai! Mặc dầu có chung một lá gan và một bộ tiêu hóa, nhưng cảm giác hai em rất khác biệt nhau. Nếu có người chọc lét Abigail từ đầu đến chân thì Brittany không cảm thấy nhột! Trừ vùng xương sống lưng nơi hai em chia sẻ với nhau nhửng cảm giác chung. Hai em có những đòi hỏi khác nhau, đói bụng khác nhau, buồn ngủ khác nhau, đi tiểu khác nhau.

Khi hỏi về tương lai hai em muốn làm gì thì Abigail trả lời muốn thành nha sĩ Còn Brittany muốn trở thành phi công. Ông bố Mike nói: "Thật khó mà tưởng tượng được một phi công đang lái máy bay mà người kia lại đang nhổ răng cho khách."

Hai em cũng nghĩ tới chuyện.... lấy chồng! Ông bố lại cười: "Hai em có sắc đẹp. Chúng thông minh. Chúng có tất cả những gì các cô gái khác có. Nhưng một điểm duy nhất là chúng... dính liền nhau. Những em sinh đôi trước đây cũng đã từng lập gia đình. Ðiều này cũng có thể xảy ra thôi. Nhưng người chồng đó sẽ phải là chồng chung của cả hai cô gái cùng một lúc!"

Cho đến nay khoa học vẫn không thể nào giải thích được sự kỳ diệu trong cuộc sống của hai em song sinh này. Hai em có hai cái đầu và hai bộ óc khác nhau. Nhưng lại có thể hòa hợp với nhau một cách tuyệt vời để điều khiển các bộ phận trong thân thể. Bác sĩ Westterdahl cho biết: "Từ trước đến nay, trong lãnh vực khoa học, chưa bao giờ các nhà khoa học tìm hiểu được sự phối hợp giữa hai bộ óc, để có thể điều hợp cùng một cử động một cách hết sức hài hòa và tài tình như vậy."

Dấu Chân Trên Cát

Trong cuộc sống vật lộn với chén cơm manh áo, với đời sống một nắng hai sương tất tả ngược xuôi mỗi ngày, với bao biến cố buồn vui dồn dập xảy đến trong cuộc sống, chúng ta không có thời giờ để nhận thức những kỳ diệu đang diễn ra trong cuộc sống hàng ngày. Hình ảnh về cuộc sống kỳ diệu hai em bé song sinh Abigail và Brittany của gia đình ông bà Mike Hensel trên đây, thực ra chỉ là một trong muôn vàn trường hợp kỳ diệu đang diễn ra trong cuộc sống mà khoa học không thể nào giải thích được.

Trong Thiên Văn Học, cho đến nay trước khi sang Thế Kỷ XXI, Khoa học mới chỉ bước vào giai đoạn đầu thám hiểm Sao Hỏa (Mars) để tìm kiếm sự sống trên đó. Trong khi Sao Hỏa chỉ là một trong tám hành tinh thuộc Thái Dương Hệ xoay quanh mặt trời. Và chính Thái Dương Hệ này cũng chỉ là một phần tử bé nhỏ đối với hằng hà sa số các thiên thể khác trong vũ trụ bao la. Từ đó người ta có thể đi đến kết luận: Sự hiểu biết của con người qua khoa học rất hạn chế, coi như số không trước vũ trụ mênh mông bao la!

Không nói đâu xa, sự sống và sự chết đang diễn ra hàng ngày trước mắt, chúng ta cũng không thể nào nhận thức được sự huyền nhiệm và kỳ diệu đó thuộc thân phận con người. Với sự phân tích của các nhà khoa học, qua kính hiển vi, sự sống kỳ diệu chỉ được giải thích là những tế bào, những phân tử cấu kết với nhau thật tài tình.

Khoa học phải bó tay trước ngưỡng cửa của sự sống và sự chết, vì mãi mãi khoa học không thể nào sáng tạo được một tế bào có sự sống hoặc làm cho một người chết sống lại! Ðó là Quyền của Thượng Ðế. Chỉ có Ngài mới tạo dựng được sự sống cho muôn vật và loài người. Chỉ nơi Ngài, sự chết mới mặc lấy một ý nghĩa chuyển tiếp sang cuộc sống mới. Theo kinh nghiệm, không bao giờ con người nhận thức sâu sắc sựĩ hạn chế về tuổi tác, về khả năng, về sự bất lực bằng khi con người sống những ngày về già cuối đời!

Dưới Ánh Sáng Thần Học Công Giáo, chúng ta xác tín Thượng Ðế là Chủ Thời Gian. Ngài an bài và điều hành mọi vạn vật trong vũ trụ. Từ những vật vô tri thật bé nhỏ như hạt cát đến các hành tinh lớn lao như mặt trời, trăng sao đến tạo vật có tri giác là con người. Ngài là Ðấng an bài tứ thời bát tiết Xuân Hạ Thu Ðông. Ngày Tết Nguyên Ðán chính là thời điểm để chúng ta khẳng định và xác tín Niềm Tin Yêu Phó Thác nơi Ngài.

Ðã từ lâu rồi, với ý thức sâu sắc thân phận mong manh dòn mỏng con người, tôi rất thích đọc đi đọc lại một mẩu chuyện nhỏ, nhưng ý nghĩa vô cùng sâu sắc của một tác giả vô danh trong kho tàng văn chương tu đức Anh Mỹ. Bất cứ lúc nào xuống tinh thần, đọc lại bài này tự nhiên tôi thêm phấn khởi an ủi nâng đỡ để tiếp tục cuộc Hành Trình Vào Ðời, mặc dầu cuộc sống giăng mắc những thương đau thử thách. Ðó là bài Dấu Chân Trên Cát (Footprints In The Sand) dưới đây:

Một đêm kia, có một chàng trai đi vào giấc mộng. Chàng nằm mơ thấy mình được hân hạnh đi sánh vai với Thương Ðế trên một bãi biển thơ mộng. Trên bầu trời đầy trăng sao đang phản chiếu những hoạt cảnh vui buồn lẫn lộn qua từng giai đoạn của cuộc đời chàng. Xuyên qua từng giai đoạn cuộc đời ấy, chàng chú ý thấy hai dấu chân in hằn trên bãi cát: một dấu chân bé nhỏ của chàng và dấu chân kia lớn hơn của Thượng Ðế, Người Bạn Ðồng Hành.

Khi hoạt cảnh cuối cùng của đời chàng vừa chấm dứt, chàng quay đầu nhìn lại những dấu chân trên cát. Và chàng vô cùng ngạc nhiên khi thấy nhiều lần trong cuộc đời chỉ lưu lại một dấu chân duy nhất trên cát. Ngay lúc ấy, chàng cũng nhận định rằng đó chính là những thời gian mà chàng gặp nhiều thương đau thử thách nhất trong cuộc sống!

Nhận định này đã làm chàng sầu buồn khôn tả! Lúc ấy chàng mới mạnh dạn thưa trình với Thượng Ðế: "Thưa Ngài, Ngài đã chẳng tuyên bố rằng một khi con đã quyết tâm theo Ngài, thì Ngài sẽ sánh vai bước đi với con trong suốt cuộc đời con. Nhưng tại sao, con nhận thấy trong những quãng thời gian mà đời con gặp những thương đau thử thách khổ cực nhất, thì chỉ còn lại một dấu chân trên cát?! Con không thể hiểu tại sao chính những lúc con cần sự nâng đỡ khích lệ của Ngài thì Ngài lại bỏ con?"'

Lúc đó Thượng Ðế mới mỉm cười âu yếm trả lời chàng thanh niên: "Hỡi con yêu dấu của Ta. Ta luôn luôn yêu thương con và không bao giờ xa lìa con. Phải, chính trong những thời gian con bị thử thách và khổ đau, con nhận thấy chỉ còn lại một dấu chân trên cát, vì những lúc ấy Ta đã cõng con trên đôi vai quyền năng của Ta."

Trong cuộc sống, rất nhiều lần chúng ta đã than thân trách phận, thất vọng, chán nản, vì không nhận thức rằng Thượng Ðế đang cõng ta trên đôi vai quyền năng của Ngài. Rất nhiều lần chúng ta đã vô tình không thấy rằng: Dấu Chân Cuộc Ðời ta đã trở thành một với Dấu Chân của Thượng Ðế in hằn trên cát!

Thưa bạn, làm thế nào để dấu chân cuộc đời bạn trở thành một với Dấu Chân của Tha Nhân? Có bao giờ chúng ta nghĩ đến việc Cõng Những Bất Hạnh của Tha Nhân trên đôi vai mình không?

Linh Mục TRẦN QUÝ THIỆN

 

Những Nghi Vấn về Tác Giả của bài thơ "Footprints in the Sand"

Footprints in the sand
One of the world's most famous inspirational poem with a long, sad story

Carmen Colombo 

In March 1997, we posted the story of "Footprints in the Sand" on WOW Zone, and a worldwide blitz of independent investigation and reporting began.  

We receive letters of appreciation as well as letters with more information regularly. Everything that we can verify is posted, and nearly eight years later, more and new information keeps coming in.  

As of May 2005, there are now four (4) versions and three authors of the poem, written at different times. 

Following is a chronological order of what we have discovered so far regarding one of the world's most inspirational poems.  

Story originally posted: March 4, 1997
Updates - Listed on this page, in chronological order:
March 1997, April 1997, May 1997, July 1997, January 1999(Mary Stevenson dies), September 2002, May 2003 (Statement by Mary Stevenson's son), Summer 2003, December 2003 (Statement by Carolyn Carty), November 29, 2004 (Statement by Margaret Fishback Powers), December 2004 (Footprints Hymn by Dr. Robert Atkins) February 2005 - Unique variation of "Footprints" poem sent in by its author
May 2005 - Statement and version by Burrell Webb


foot

Frankly, we don't know what to make of it. We just report what we're told by the sources themselves.  

We considered taking the story down to avoid further complications, but we are constantly reminded by visitors and researchers alike that WOW Zone is the only major website that has the full story, WITHOUT any vested interest in the poem. In fact, when we did take it down for a brief period, we were barraged with emails and telephone calls from all over the world. People said we had an obligation to the public to keep them updated, so posted it again 

The story of "Footprints in the Sand" is on our site and we update it whenever necessary as a public service, notwithstanding our regret that one of the most beautiful inspirational poem ever written has such a sad story behind it.  

Special thanks to everybody who contributed to this story through the years. 

Wishing Only Well, 

Carmen Colombo
WOW Zone 

Last update: May 2005  


foot


Footprints in the Sand 

One night I dreamed I was walking along the beach with the Lord. Many scenes from my life flashed across the sky. 

In each scene I noticed footprints in the sand. Sometimes there were two sets of footprints, other times there was one only. 

This bothered me because I noticed that during the low periods of my life, when I was suffering from anguish, sorrow or defeat, I could see only one set of footprints, so I said to the Lord, 

"You promised me Lord,
that if I followed you, you would walk with me always. But I have noticed that during the most trying periods of my life there has only been one set of footprints in the sand. Why, when I needed you most, have you not been there for me?" 

The Lord replied, "The years when you have seen only one set of footprints, my child, is when I carried you." 

Mary Stevenson, 1936


foot 

Footprints
Also Known As "I Had a Dream" 

One night I dreamed a dream.
I was walking along the beach with my Lord. Across the dark sky flashed scenes from my life. For each scene, I noticed two sets of footprints in the sand, one belonging to me and one to my Lord. 

When the last scene of my life shot before me I looked back at the footprints in the sand. There was only one set of footprints. I realized that this was at the lowest and saddest times of my life. This always bothered me and I questioned the Lord about my dilemma.  

"Lord, You told me when I decided to follow You, You would walk and talk with me all the way. But I'm aware that during the most troublesome times of my life there is only one set of footprints. I just don't understand why, when I need You most, You leave me." 

He whispered, "My precious child, I love you and will never leave you, never, ever, during your trials and testings. When you saw only one set of footprints, It was then that I carried you." 

Margaret Fishback Powers, 1964

 


 foot

 Footprints 

One night a man had a dream. He dreamed He was walking along the beach with the LORD. Across the sky flashed scenes from His life. For each scene He noticed two sets of footprints in the sand. One belonging to Him and the other to the LORD. 

When the last scene of His life flashed before Him, He looked back at the footprints in the sand. He noticed that many times along the path of His life there was only one set of footprints. He also noticed that it happened at the very lowest and saddest times of His life. 

This really bothered Him and He questioned the LORD about it. LORD you said that once I decided to follow you, you'd walk with me all the way. But I have noticed that during the most troublesome times in my life there is only one set of footprints. I don't understand why when I needed you most you would leave me. 

The LORD replied, my precious, precious child, I Love you and I would never leave you! During your times of trial and suffering when you see only one set of footprints, it was then that I carried you. 

Carolyn Carty, 1963


 foot

Footprints 

One night a man had a dream. He dreamed he was walking along the beach with the LORD. Across the sky flashed scenes from his life. For each scene, he noticed two sets of footprints in the sand; One belonged to him the other to the LORD. 

When the last scene from his life flashed before him, he looked back at the footprints in the sand. He noticed that many times along the path of his life, there was only one set of footprints. He also noticed that it happened at the lowest, saddest times of his life.  

This really bothered him, and he questioned the LORD about it. "LORD, you said that once I decided to follow you, you would walk with me all of the way.  

But I have noticed that during the most troublesome times in my life, there is only one set of footprints. I don't understand why, when I needed you the most you would leave me."  

The LORD replied, "My precious, precious child, I love you and I would never leave you. During your times of trial and suffering, when you see only one set of footprints, it was then that I carried you. "  

by Burrell Webb
Authored in the Fall of 1958

 


foot 

Footprints Hymn
It can be sung to the tune 'Londonderry Air/O Danny Boy'. 

Upon the shore, I walked with Him at even
And I looked back upon the path we'd trod
And in the sand I traced our way at even
And I was glad I'd walked through life with God:
For side by side we'd journeyed through together
All through the world's wide wilderness of care
And side by side we'd journeyed through to even:
Safe at his side the Lord my God had brought me here. 
But in my joy I caught a strain of sadness
To give me pause when thinking of my way 
For on the shore I saw he'd left me lonely
When I had most the need of him to stay:
When I was tried he'd left me worn and wandering,
He'd left me lone when I was fighting fears,
He'd let me tread the steepest slopes in solitude
Before he came back to my side to dry my tears. 
But then the Lord drew near to me in comfort
And in his tenderness he made it plain
That in the times when dread and darkness threatened
He was my shield and shelter from the pain:
For on his shoulders he was gently bearing
And on his shoulders I from harm was free:
The single trace of footprints of the Master,
The single trace of footprints shows he carried me. 
So on the shore I walk with Him at even;
I face the latter days of life secure,
For if my pilgrimage reserves me sorrow
The footprints show that He is strong and sure:
If I am near the gates of heaven weary,
No longer strong enough to stride alone
The footprints show that he is there to carry me:
The footprints show the Lord my God will bear me home. 
Submitted by the Author
Dr. Robert Atkins
December 2004

 


 

 

 

Bạch Cư Dị
Hải Đà-Vương Ngọc Long
Hải Đà-Vương Ngọc Long
Hoa Khổ Đau
Hải Đà biên soạn và tuyển dịch
Nhạc: MaiĐứcVinh,HuỳnhCôngTrứ, LêMạnhTrùy,MinhThao, PhạmAnhDũng,NguyễnTuấn.
Hải Đà-Vương Ngọc Long
Phượng Nở Trong Thi Ca
Hải Đà - Vương Ngọc Long
Xuân Về Nhớ Lại Cảnh Tình Xưa
Nhạc: Võ Tá Hân
Thơ Vương Ngọc Long
DVD KARAOKE
1.jpgHNV.jpgdhdk2.jpghdnn.jpg