Nẻo Về
Nẻo về giục giã chân đi
Rừng xuân động cánh chim di muộn phiền
Sầu miên treo giữa trăm miền
U thâm giọt nắng rơi triền dốc hoang
Dậy trong tiềm thức bâng khuâng
Tiếng trâu nghé ngọ mênh mang gọi đồng
Cuối làng xanh mướt dòng sông
Bóng dừa xõa tóc phiêu bồng soi gương
Cỏ mây thở nhẹ phấn hường
Thoảng cơn gió ngọt tha phương gọi nguồn
Tiếng chim tắt lịm chiều buông
Nghe hồn chuyển mạch máu buồn ly hương
Vương Ngọc Long