Thao Thức Cầm Canh
Đêm Lữ Mộng (7)
Có những đêm trần thân rát bỏng
Dốc đời lăn lóc quẩn quanh vòng
Tôi như cầu thủ vây khung cấm
Đá lạc banh đời qua lươí không
Khấp khểnh gập ghềnh đêm lú lẫn
Khuất chìm lẫn quất tít mù xa
Khôn nguôi ám ảnh điều không tưởng
Tập hợp lâu rồi chẳng nhớ ra
Vết nẻ cương tim chừng tấy mủ
Hồn thu võ ốc ngậm mù sương
Tìm trong hụt hẫng âm điền dã
Não nuột khàn ngân tiếng ễnh ương
Một dấu hỏi hoài chưa chấm dứt
Xác xơ cuộc lữ kẻ lưu đày
Dáng đời chẻ khúc bao nhiêu nhánh
Có nhánh xuân nào biếc cỏ cây
Nghĩa núi tình sông đêm hải ngoại
Bao giờ lữ mộng hết cầm canh ?
Bao giờ trăng nở quỳnh hương ngát
Gọi tuổi thơ về lướt thướt xanh .....
Vương Ngọc Long