Thao Thức Cầm Canh
Đêm Lữ Mộng (5)
Có những đêm dài trăn trở gọi
Hàn giang tẻ ngắt tiếng chèo khua
Hò khoan thánh thót đàn sông lạnh
Rũ rượi đò đưa gió đợi mùa
Thôi thúc đêm về thăm thẳm lặng
Vui buồn lắng đọng kẻ xen đan
Bươi tìm tâm thức nguồn nhân hậu
Bộc trực tim đau ngọn lửa tàn
Thả dấu chân nhoà qua miếu cổ
Tay khum núm chặt vũng trời mê
Ngàn lau trắng muốt sương mờ ảo
Cánh vạc phơi sương gọi não nề
Đau đáu rừng khô trời phẳng lặng
Hàng cây hờ hững lạnh hồn quyên
Nhạt nhòa mây khói bờ hiu quạnh
Khuất khúc hồn sâu dấu muộn phiền
Chắt lọc dòng trăng đêm lữ thứ
Tư duy xúc cảm ngực căng phồng
U cư một mái thơ trầm lự
Bóng tối âm thầm trải bến sông
Vương Ngọc Long