Le vase brisé
Le vase où meurt cette verveine
D'un coup d'éventail fut fêlé ;
Le coup dut effleurer à peine :
Aucun bruit ne l'a révélé.
Mais la légère meurtrissure,
Mordant le cristal chaque jour,
D'une marche invisible et sûre
En a fait lentement le tour.
Son eau fraỵche a fui goutte à goutte,
Le suc des fleurs s'est épuisé ;
Personne encore ne s'en doute ;
N'y touchez pas, il est brisé.
Souvent aussi la main qu'on aime,
Effleurant le coeur, le meurtrit ;
Puis le coeur se fend de lui-même,
La fleur de son amour périt ;
Toujours intact aux yeux du monde,
Il sent croỵtre et pleurer tout bas
Sa blessure fine et profonde ;
Il est brisé, n'y touchez pas.
Sully Prudhomme
Bình Hoa Vỡ
Bình hoa tiên thảo héo khô tàn
Rạn nứt tan vì cánh quạt nan
Quạt chạm khẽ khàng không tiếng động
Nhẹ nhàng bình vỡ chẳng âm vang
Êm đềm vết nứt nhẹ đâu đây
Gặm nhắm bình kia rạn mỗi ngày
Từng bước âm thầm ai thấy được
Ngày thêm loang lỡ chẳng ai hay
Nước mát hao mòn giọt cạn vơi
Nhựa nuôi hoa sống cạn khô rồi
Người ơi đâu ngỡ bình hoa nứt
Bình vỡ tan rồi .. động nhẹ thôi !
Những khi trìu mến dấu tay nàng
Chạm nhói tim ta luống bẽ bàng
Tan nát tình chung tim não nuột
Hoa kia úa héo cánh phai tàn
Tình ta cứ tưởng vẹn nguyên màu
Âm thầm lệ vỡ rát tình nhau
Nhưng vết thương lòng thăm thẳm đó
Xin đừng chạm đến trái tim đau …
Vương Ngọc Long