Lữ Dạ Khán Hoa
Lữ Dạ Khán Hoa
Lữ dạ hàn tâm ngã niệm thương Cầm tôn giải uất muộn thê lương Thanh phong mãn diện tư tri kỷ (1) Minh nguyệt sàng tiền vọng cố hương (2) Hoa nhụy khai nhan tình diệu ngữ Thiên hương phù dực ý giai chương Phù bình thân thế hoàng lương mộng (3) Nhãn khán tàn hoa nhất đoạn trường
Hải Đà

dịch nghĩa và chú thích
Đêm đất khách quê người, lòng lạnh lẽo, cảm thấy thương mình Đánh đàn, uống rượu mong khuây khỏa nỗi phiền muộn xót xa Gió mát đầy mặt, nhớ bạn hiền xưa thân thiết Ánh trăng tỏ sáng đầy giường nhớ quê hương cũ Nhụy hoa hé nở vui cười tình hay chữ đẹp Hương trời thơm ngát gợi hứng thú cho bài thơ Đời người như bèo dạt, ngắn ngủi như giấc mộng kê vàng Trước mắt thấy hoa tàn héo mà lòng đau quặn thắt
Chú thích: 1-ý thơ : Y Châu Ca -Vương Duy "Thanh phong, minh nguyệt khổ tương tư " (gió mắt trăng trong làm tương tư khổ nhớ nhau)
2-ý thơ :Tĩnh Dạ Tứ -Lý Bạch "Sàng tiền minh nguyệt quang, Nghi thị địa thượng sương, Cử đầu vọng minh nguyệt , Đê đầu tư cố hương" (Đầu giường trăng tỏ rạng, Đất trắng ngỡ như sương Ngẩng đầu nhìn trăng sáng, Cúi đầu nhớ cố hương - H.Đ.)
3-Hoàng lương mộng: Lữ sinh đời Đường đến quán trọ đợi chủ nhà nấu nồi kê (hoàng lương) ngủ quên, thấy mộng lấy vợ, đẻ con, sinh cháu, giàu sang vinh hoa, phút tỉnh dậy thấy mất tất cả, đời người ngắn như giấc mộng kê vàng .
 Ngắm Hoa Đêm Đất Khách
1- Cảm hoài đất khách thức đêm thâu Đàn rượu nguôi ngoai nỗi uất sầu Gíó mát đầy da thương bạn thiết Trăng thanh giường tỏ bóng quê đâu ? Nhụy hoa hé nở tình thơm ý Hương ngát tràn dâng thơ thắm màu Bèo dạt đời trôi cơn mộng ngắn Hoa tàn lặng ngắm quặn lòng đau
2- Ưu phiền xứ lạ đêm thâu Rượu đàn khuây khỏa nỗi sầu thiết tha Gió đầy da, nhớ bạn xa Gường khuya trăng tỏ quê nhà luyến thương Nhụy hoa hé nở tình vương Thơ dâng ý đẹp ngát hương đất trời Mộng đời như cánh bèo trôi Hoa tàn nhìn ngắm lòng tơi tả buồn !
Hải Đà
A flower blossoming one night on foreign soil
On a night of foreign soil, I feel pitiful Playing music and drinking a glass of wine to lighten my deep sorrow The breeze caresses my face as I reminisce about a good old friend As I recall my native land, the moonlight glistens all over the bed The flower petals blossom, like an embellishment of a beautiful verse The fragrance of the blossom inspires a meaningful poem The human life resembles the fragile water fern, simply floating like a dream Gazing at the fading flower makes my heart wrench
Hải Đà
|