Hoàng Hoa
Có phải em là nữ chúa Thu ?
Khai nhan lộng lẫy chốn sa mù
Muôn loài hoa khác tiêu điều dáng
Chỉ một mình em nét đặc thù
Ngạo nghễ dưới trời sương tuyết phủ
Kiêu sa trước cuộc sống phù du
Đào Tiềm một thuở tìm tri kỷ *
Chỉ có hoàng hoa sánh trượng phu
Diễm lệ tình em tạo dáng nhung
Bừng lên khai điệu khúc thu trùng
Trầm tư một thuở rừng thay lá
Hương sắc hoàng hoa thấm mộng trung
E ấp đồi mơ sương hé nụ
Môi thơm hoàng phái ngát triều cung
Lung linh ánh nguyệt đêm sầu tận
Thổn thức đàn hoa tiếng thủy chung
Vương Ngọc Long
*Đào Tiềm: thi sĩ người đời Tấn,tự là Nguyên Lượng, biệt hiệu là Tịnh Tiết, còn có tên là Đào Bành Trạch, Đào Uyên Minh, tính tình cao thượng, văn chương siêu việt, nhà nghèo ra làm quan nhưng chỉ lảnh chức quan nhỏ, được ít lâu không chịu sự gò bó, ông cáo về ẩn dật. Đào Tiềm rất yêu cúc, trong vườn trồng đầy hoa cúc, những lúc thanh nhàn thường bắt ghế trúc bên dậu nói chuyện cùng hoa. Trong thơ văn, Đào Tiềm thường nói về cúc. Cho nên hễ nói về Cúc thì các tao nhân mặc khách thường nhắc đến Đào Tiềm (trích Lữ Đường Thi-Quách Tấn).Truyện Lục Vân Tiên của Nguyễn Đình Chiểu có câu: "Thương người Nguyên Lượng ngùi ngùi. Lỡ bề giúp nước, lại lui về cày" .Thi sĩ Nguyễn Khuyến cũng có câu : "Nhân hứng cũng vừa toan cất bút, Nghĩ ra lại thẹn với ông Đào" . (ông Đào: Đào Tiềm)