Xuân Tự Thán
Tự hỏi rằng tôi mấy tuổi già
Đầu năm thoắt đến cuối năm qua
Vườn xưa trống trải tâm sầu héo
Nhà cũ đìu hiu khúc ruột rà
Dạ khách tha phương thương cố quận
Tình người lữ thứ nhớ làng xa
Bóng câu bước vội qua đầu ngõ
Bỏ lại tôi buồn lạnh buốt da !
Vương Ngọc Long