Tâm Đăng
Thâm u rừng tịch mịch
Len lỏi giữa đại ngàn
Trèo lên thân cổ thụ
Nhắm mắt tìm tâm đăng
Chon von cao nghìn trượng
Vách đá vọng đìu hiu
Đèn sao mờ hoe ngọn
Vàng vọt bãi trăng khuya
Mù khơi bờ vực thẳm
Chằng chịt lối quanh co
Dấu chân người nhỏ bé
Xóa nhòa giữa hư vô
Lập lòe đêm địa đại
Những luồng sáng oan khiên
Hiện sinh người u muội
Mầm mống cõi điêu tàn
Biển đời theo cơn lốc
Ai đứng được bên lề
Nhân sinh đành nhập cuộc
Bến Giác hay bờ Mê ?
Ngã mạn và tà kiến
Lối nào rẽ chân tâm ?
Đường nào người chối bỏ
Cạm bẫy lòng vô ân
Trong hoang tàn tuyệt vọng
Giữa mãng chồi dại chen
Lên non tìm chánh đạo
Tâm đăng loé ánh đèn
Thắp sáng trời trí huệ
Quán triệt đêm vô minh
Đường về thiền vô sắc
Nơi chốn để trì bình
Tuệ giác trường sanh khởi
Trầm hương ngát Chiên Đàn
Hồi chuông thanh tịnh lắng
Tâm ngời đóa Kim Cang
Mạng căn rồi dứt bặt
Lục đạo đời trả vay
Trở về với nguyên thể
Liên đài hoa mãn khai !
Hải Đà