Tháng Tư , Bóng Đen và Nỗi Nhớ Nhung Gầy
Tháng Tư buồn nghe tiếng cười điên
Chôn trong câm nín dấu ưu phiền
Chia nhau một chút đời nham nhuốc
Một tiếng hờn căm của xích xiềng
Tháng Tư khâm liệm phủ hoàng hôn
Chìm trong hoang lạnh một mảnh hồn
Trái tim chao lạng đời ngăn cách
Hồi chuông vô thức vẫn đổ dồn
Đêm nay kỷ niệm hay oan thù ?
Bóng đen vây kín một thiên thu
Ta như con cá nằm trên thớt
Rừng sâu vang vọng một tiếng tù!
Ta xin từ tạ mộng trăm năm
Lủi thủi quay về bóng tối tăm
Oan khiên trải dọc đường thăm thẳm
Nhức nhối tim ta những vết hằn
Môi nồng cay đắng lệ sơn khê
Đêm về ta vỗ mộng u mê
Bóng đen đối diện cùng tâm thức
Suy tư còn ôm gối tỉ tê
Tiếng gió rừng khuya cười man rợ
Vô tình dư ảnh vẫn thờ ơ
Chông gai giăng mắc đường cô độc
Vạn nẻo ta đi một bóng mờ
Mưa còn rơi vỡ điệu trầm luân
Vạc cỏ sờn đau tê buốt ngầm
Tay em bầm dập đời cơm áo
Phiêu lãng mình ta những bước thầm
Chiều sương ướt sũng đắng nụ cười
Tang thương thức giấc một loài dơi
Hương men đã biến thành mật đắng
Hoàng hôn cúi mặt phải ngậm ngùi
Tiếc thương xoi mòn trên lối cũ
Tiễn u tình cất bước hoang vu
Đám mây trầy trụa ta bỡ ngỡ
Tiếng em cười trong giấc mộng du
Những phiến u hoài vướng đâu đây
Lẩn quẩn trong ta bụi lưu đày
Khơi lại hồn ai màu tím cũ
Nhạt nhoà nhân dáng mắt còn cay
Ngôn ngữ câm buồn qua ánh mắt
Oan cừu trằn trọc xoáy trong hồn
Đêm nay trong trại buồn tâm thất
Thấu hiểu lòng ta đã mỏi mòn?
Sử máu vẫn còn trong huyết quản
Tháng Tư trời đọa lạc quê ta
Chông chênh những mảnh hồn rêu phủ
Ngơ ngác kêu gào điệu bi ca
Ta vốn không quen với bóng đen
Nhớ ai thao thức những đêm đèn
Tiếng gọi côn trùng ta rét mướt
Một tiếng cuồng điên ta muốn quên
Tim nghe rạn nứt đường xâu xé
Chết sững linh hồn trong bóng mê
Giang tay quờ quạng tìm nhân ảnh
Chợt thấy điêu linh lẩn thẩn về
Em ở đâu rồi? ta khắc khoải
Chìm trong hiu quạnh dấu trần ai
Sợi xích trầm ưu còn ray rứt
Vang dội tim ta tiếng thở dài
Mơ hoặc đời rong trên biển cát
Đêm nghe thao thức bóng đen dầy
Tiếng sóng mềm ta trong ảo giác
Và xoi mòn nỗi nhớ nhung gầy....
(Trại tập trung Hòa Cầm Đà Nẵng 4-1975)
Vương Ngọc Long