Vấn Nguyệt
Nước theo nguyệt hạ lên cồn
Về tâm diện bích vào hồn tịnh am
Cố thôn ướt sũng chiều lam
Tâm trôi dạt sóng hồn đầm sương tan
Cánh chim hồ hải bay ngang
Tiếng kêu tu hú lời oan oát trời
Bậu xưa muôn dặm trùng khơi
Hỏi trăng viễn xứ còn lời cho nhau?
Hắt hiu tiếng gió giang đầu
Những năm cuốc bẫm cày sâu nhục nhằn
Lệ hoen huyết sử hờn căm
Hỏi trăng lữ thứ lặng thầm đớn đau?
Ngàn lau bạc trắng cõi đầu
Nước non điệp điệp đóng sầu lên khuôn
Biển dâu lệ sóng trào tuôn
Hỏi trăng cô phụ nhớ hồn vọng phu?
Trăng về cố quận tàn thu
Hỏi người Giao Chỉ gươm thù chôn đâu?
Văn Lang trống dội ngục sầu
Hỏi trăng vong quốc đỏ ngầu mắt ai?
Sương phơi trắng muốt canh dài
Đau lòng dạ nước hò ai oán hờ
Vọng nguồn sóng hận vỡ bờ
Hỏi trăng ly khách bóng cờ quốc gia?
Đêm đêm nghe tiếng Mẹ già
Từ xa xa thẳm lời ca dao vàng
Đỗ quyên đẫm lệ sương tàn
Hỏi trăng cốt nhục về làng treo cao?
Vương Ngọc Long