Thơ: Vương Ngọc Long
Nhạc: Trần Đức Minh
Hòa âm: Quốc Dũng
Ca sĩ: Tấn Ðạt
Ta say, say chuyến đò ngang
Cầm chèo mà đập vỡ trăng vàng nát trôi
Giang tay hứng lấy sao trời
Ta say ta thấy đất đời ngả nghiêng
Rượu đào chẳng có nàng tiên nữ
Cùng ta đàm đạo quên phiền nhân gian
Ta say quên bụi hồng trần
Quên sầu nhân thế xoay vần cơn say
Say mèm thân hóa thành mây
Góp mây thành bão mà ngây ngất đời
Tiếng cười sang sảng xa vời
Âm thanh vang mãi cuối trời vỡ tan
Uống say ánh trời hoang
Bóng mờ ẩn hiện trong màn khói ngang
Ta say ta muốn quên nàng
Muốn quên chợt thấy bóng nàng trong trăng
Đi hoang một chuyến đò ngang
Con thuyền mang dại trăng vàng mù sương…