Le Printemps
Le temps a laissé son manteau
De vent, de froidure et de pluie
Et s'est vêtu de broderie,
De soleil luisant, clair et beau
Il n'y a bête ni oiseau
Qu'en son jargon ne chante ou crie:
Le temps a laissé son manteau
De vent, de froidure et de pluie.
Rivière, fontaine et ruisseau
Portent, en parure jolie,
Gouttes d'argent d'orfèvrerie;
Chacun s'habille de nouveau:
Le temps a laissé son manteau.
Charles d' Orléans (1391-1465)
Mùa Xuân
Xuân về cất chiếc áo choàng
Đâu còn gió lạnh thổi bàng hoàng mưa
Xiêm y điểm sắc thêu thùa
Ánh dương hồng ửng đón mùa xuân xinh
Thú rừng, se sẻ, yến oanh
Nơi nơi cất tiếng hót lành ca vang
Xuân về bỏ chiếc áo choàng
Quên đi gió bấc chẳng màng mưa rơi
Sông xanh suối biếc rạng ngời
Phô trương màu mới thắm tươi vô vàn
Lung linh ánh bạc kim hoàn
Xuân về cất chiếc áo choàng ... vui xuân
Vương Ngọc Long